Mỗi cô bé, từ khi còn rất nhỏ, đã vô cùng hứng thú với tủ đồ của mẹ, với những bộ váy thướt tha, những chiếc vòng, khuyên tai hay những thỏi son, hộp phấn…Chúng ta không chỉ thừa hưởng ở mẹ làn da, mái tóc, hay đôi mắt màu nâu mà còn cả khiếu thẩm mỹ, sự cảm nhận và sở thích thời trang từ mẹ mà chẳng hay biết. Không phải ngẫu nhiên mà các xu hướng thời trang lại lặp vòng, cũng không phải ngẫu nhiên có đôi lần ta bất giác nhận ra mình trong bức ảnh thời xưa của mẹ.
Khi bé thơ, nhìn mẹ mặc những bộ đồ xinh đẹp, tôi thầm nghĩ lớn lên mình nhất định sẽ giống mẹ. Hình ảnh mẹ mặc chiếc jumpsuit vàng, mái tóc xoăn thắt bím, đội mũ fedora đứng bên vườn lan, hay khi mẹ diện chiếc váy hai dây xanh cobalt kết hợp với quần leggings ánh kim vừa lịch sự vừa nổi bật, mái tóc suôn dài buộc nửa đầu thắt nơ to bản, đôi môi đỏ căng mọng, cùng cách tạo dáng vô cùng tự tin trong một sự kiện, luôn in đậm trong tâm trí tôi. Đó là Mẹ tôi- một người phụ nữ tự do, hiện đại, tin là mình đẹp theo một cách riêng biệt, và tha thiết muốn cho cả thế giới biết điều đấy.
Tôi cũng nhớ rất rõ niềm hạnh phúc lần đầu mặc thử những chiếc váy hoa nhí của mẹ, dù phải lâu sau đó tôi mới mặc vừa chúng. Gương mặt mẹ ánh lên niềm vui khi nhìn tôi say sưa thích thú ôm những chiếc váy như ôm một kho báu, có lẽ mẹ đã thấy bản sao nhí của chính mình.
Giống như bao đứa trẻ khác, rồi tôi cũng trải qua thời kì nổi loạn, thích mặc quần ống vẩy to thật là to, quần ống thụng nhiều túi hộp, áo phông cực rộng in hình thù ngầu thật là ngầu. Tôi muốn mình khác mẹ! Phải là tôi của thời hiện đại, là tôi thật phong cách, cá tính.
Nhưng rồi thời gian trôi qua tôi lại tìm được sự đồng điệu và trở thành người bạn thời trang cực thân thiết của mẹ. Tôi và mẹ tư vấn cho nhau mỗi khi chúng tôi lăn tăn không biết nên lựa màu nào, nên phối đồ ra sao, mặc gì cho hợp mỗi dịp quan trọng. Và điều tuyệt vời nhất là khi mẹ với tôi mặc được đồ của nhau, thậm chí đi chung size giầy, đeo cùng cỡ nhẫn, điều đó có nghĩa là chúng tôi sẽ luôn mua 1 mà được 2. Tuy nhiên cũng chẳng ít lần, hai chúng tôi nhất quyết mua mỗi người một chiếc váy giống y sì nhau vì chẳng ai muốn phải chờ đợi người kia, rồi tự vỗ về bản thân rằng chúng tôi có thể diện cùng nhau một cách xinh đẹp nhất, hay ít nhất thì mẫu váy chúng tôi yêu thích sẽ không nhanh cũ vì mặc chung.
Mẹ không chỉ truyền cho tôi tình yêu thời trang mà còn ảnh hưởng sâu sắc đến quan điểm của tôi. Đã bao giờ bạn từng hỏi thời trang có ý nghĩa như thế nào với cuộc sống của bạn, giá trị của mỗi món đồ nằm ở đâu? Mỗi người sẽ có câu trả lời riêng của mình vì trải nghiệm của mỗi người là khác nhau. Tôi quan niệm rằng giá trị của mỗi món đồ thời trang không chỉ nằm ở chất liệu, công sức làm ra nó, mà còn gửi gắm trong đó tình yêu và tâm huyết của người làm ra. Và hơn nữa, giá trị còn được tạo ra và nhân lên nhiều lần bởi chính người sở hữu chúng.
Nhờ có mẹ, tôi tuyệt đối tin rằng “Clothes are more than just about the look”. Quần áo chắc chắn không chỉ đơn thuần là vẻ ngoài của bạn. Khi bạn mặc một món đồ khiến bạn tự tin, bạn thấy mình xinh đẹp, thì tin tôi đi, nhất định bạn sẽ toả ra một nguồn nặng lượng tích cực mà ai gặp cũng sẽ cảm nhận được. Biết được phong cách riêng của mình là một quyền năng giúp bạn định nghĩa bản thân và toả sáng là chính mình. Bạn sẽ thăng hoa cảm xúc và còn có thể truyền tải cảm xúc đến những người xung quanh.
Và hãy nghĩ đến những khoảnh khắc tươi đẹp của chính bạn được lưu trữ trong những bức hình, mà sau này con gái bạn sẽ vô cùng thích thú khi ngắm nhìn. Lúc đó bạn sẽ nhận ra chiếc váy năm ấy đã từng đẹp đến thế! Hãy nghĩ đến những kỉ niệm gắn liền với những món đồ yêu thích của bạn: chiếc vòng sinh nhật mẹ tặng khi bạn tròn 18 tuổi, chiếc váy bạn mặc lần đầu hẹn hò, chiếc nhẫn đính hôn với người bạn yêu, và rồi bộ đồ đầu tiên bạn mua cho thiên thần bé bỏng của mình, chiếc băng đô đầu tiên con đội, đôi giầy đầu tiên con tập đi,… Qua thời gian, chúng có thể cũ đi nhưng giá trị chắc chắn được nhân lên. Sẽ có lúc bất giác bạn ngồi mỉm cười và vuốt ve chúng như những món quà kỉ niệm vô giá.
Cũng chính nhờ mẹ, tôi luôn biết trân trọng tủ đồ của mình. Tôi vẫn giữ những món đồ thời trang tôi thích nhất từ khi tôi lên 5, trong đó bảo bối chính là chiếc váy smock hồng thêu hoa trắng, viền bèo nhẹ phần tay rất đáng yêu được làm thủ công tỉ mỉ. Tôi nhất định sẽ tặng con gái mình khi nó tròn 5 tuổi và tôi tin là nó sẽ rất thích thú. Tôi còn có thú vui sưu tập tag giấy những brand tôi yêu thích và giữ lại những chiếc cúc hay mảnh vải nhỏ xinh xinh dự phòng đính kèm trên các món đồ như một đam mê từ khi tôi học trung học. Mẹ tôi chẳng bao giờ phàn nàn vì tôi quá mê mẩn những món đồ tưởng như vô nghĩa này, ngược lại còn giúp làm đầy thêm bộ sưu tập của cô con gái nhỏ. Và chắc chắn khả năng ghi nhớ tên thương hiệu, thời gian tôi mua hay được tặng món đồ yêu thích, và thậm chí là cảm xúc của tôi khi đó quả thực vượt sức tưởng tượng của tất cả mọi người.
Đọc đến đây bạn có tự hỏi không biết tôi là một phụ nữ trông ra sao và phong cách riêng mà tôi nhắc đến là phong cách nào không nhỉ? Hãy cũng theo dõi những chia sẻ của tôi trong các phần tiếp theo nếu bạn tò mò nhé! Tôi luôn tin rằng có thể mình không xinh đẹp theo bất cứ chuẩn mực nào, nhưng tình yêu thời trang, khiếu thẩm mỹ mà mẹ truyền lại cho tôi cùng những trải nghiệm của riêng mình, trong đó có cả những lần thất bại thảm hại, giờ đây tôi biết mình là ai, hiểu phong cách của mình, và tuyệt vời hơn cả tôi thấy tự tin và luôn thoải mái trong hình thể của chính mình...